My Blog List

  • NOCTURNE BUỒN ĐÊM MƯA - Thơ: Lương Nguyên Thảo Vũ trường đèn nhấp nháy Tiệc vui đêm xa hoa Ta nhìn nhau xa lạ Đôi mắt buồn chông chênh Mắt môi ngày nào đó Anh một ...
    1 year ago

Tuesday, December 27, 2011

SAY

(trích-"The Mandolin" ---ngày cuối đông 2011 )






--Đi nước ngoài lâu rồi, ma ̀tửu lượng chưa lên nổi à---Bạn nhìn t ôi cười
Nhớ thời sinh viên và đi làm trong nước, ép tôi uống say là thú vui của bạn bè và các anh chị đồng nghiệp.

---Có gì đi Metrolink về...
----Nghệ sỹ thì phải ...tí tửu---Một bác nói----Nguyên Thảo đang nổi tiếng mà...khà..khà...
----Một nửa ly nữa thôi nhé !---Tôi cố chống chế---đầu óc bắt đầu ong ong...
---Có nước chanh dây giã rượu đây mà----

Đệm cho chú hát "Hoa rụng ven sông" đi...

Vị cựu sỹ quan thám báo hồ hởi----cựu tùy viên tướng Kỳ hoà theo...

"Này em..em ơi...tình ta đã chia lìa...."


Tôi không thấy đường nữa, bỏ hợp âm loạn xạ...

Thỉnh thoảng người ta cũng nên say..để quên đời ....


"Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi những ngày em còn không..."

Thím Đ. ngân nga giọng Nam ai xứ Huế...

"Nếu xưa mình không biết
Thì đâu cn nui tiếc....
Ngày xưa em có biết
Lòng anh yêu tha thiết...."


(Đông về lấm tấm trời mưa--thơ Iris Dinh)




---Sao Nguyên Thảo phổ nhạc bài này nghe buồn quá


" Đàn ơi cung đã lỡ
Ôi tình duyên một đời ..."


(Cung đàn lỡ nhịp -thơ Lương Nguyên Thảo )



Sao lạ thế này....sao bỗng dưng tôi lại thế này....lại một ly nữa nhé ...cognac Martel không hổ danh xứ Pháp

--Thêm bơ, phó mát, dăm bông vào cho đỡ xót ruột....

---Steak mới nướng, tuyệt vời...giành đãi khách quí---chủ nhà đẩy về phiá tôi....

"Có thể người ta không yêu bạn theo cách mà bạn muốn,nhưng không có nghĩa là người ta không yêu bạn"

Ai đó nói câu này...

20 năm rồi đó sao..."mãi mãi tuổi 17"



Con phố xưa, ngôi nhà cũ anh thường đến chơi ...giờ đã xa rồi chốn nao...

"Tại sao anh không nói gì với em?"

Luôn tự phụ mình là thông minh, IQ cao ngất trời...mà EQ thì thấp chủng...nên thất bại trong cuộc đời này là phải...


Tôi bâng khuâng nhìn ly rượu --Chất nước màu đỏ sẫm sóng sánh trong chiếc ly pha lê sang trọng...



"Bộ ly uống rượu này cô mua ở phố cổ Claremont---hôm nay Nguyên Thảo đến ăn tối, quí hóa lắm mới đem ra mời tao nhân mặc khách"---vợ chủ nhà nửa đùa nửa thật.


Tiếng cốc vỡ loảng xoảng, những mảnh thủy tinh vỡ găm vào tay,rỉ máu...bố lại lên cơn say đập đồ...


"Tại sao con không chạy ngón được?---tại sao lại băng bó tay?---Chơi đàn phải giữ cẩn thận những ngón tay..."----tiếng thầy quát lên từ gian bếp

"Các con hãy xem hôm nay ta phạt Nguyên Thảo làm gương---"---"Quì xuống, hai tay giơ đàn lên cao "
Tôi ngoan ngoãn chấp nhận hình phạt....

Tan học..."Nguyên Thảo, cho Đoàn coi vết thương..."----Đoàn nhìn tôi, hai mắt đỏ vằn ...


" Đoàn ghét thầy..tại sao Nguyên Thảo luć nào cũng kính trọng thầy như cha, thầy hay phạt Nguyên Thảo thật tàn nhẫn..."

---Không sao? Mình chịu đựng quen rồi ..."---Tôi gượng cười



........
---Em có biết anh thích gì của em nhất không?

----Mắt phải không? Anh hay khen mắt em sáng như sao...

----Không phải...

----Vậy...thì..miệng phải không? Em nghe mấy chị bạn nói em có nụ cười rạng rỡ....

----À...cái đó thì ai cũng thích...nhưng riêng anh thì...----Anh dịu dàng cầm những ngón tay tôi đặt lên môi mình
----Thôi đừng có lợi dụng---Tôi nóng ran người

-----Nếu anh có ý đồ lợi dụng thì phải chỗ này mới đúng chứ---Anh đặt ngón trỏ lên môi tôi-------Em

chạy etude quá xuất sắc...chắc là phù thuỷ thổi phép vào ngón tay em...

Tôi uống cạn những giọt cocktail trong chiếc cốc phale, chiếc nhẫn có viên ngọc hồng lấp lánh rơi ra
từ đáy cốc

Tôi nhìn anh cảm động , bất ngờ ...



----Em đeo thử xem vừa không?----

----Em nói lại lần nưã đi, câu em nói với anh trong điện thoại


--Em quên rồi...---Tôi nhìn anh cười tinh nghịch

"Chúng mình sẽ đính hôn"

..................

"Nguyên Thảo điệu quá...nghe bà cụ nói, bồ nhấc ấm nươć ra khỏi lò cũng lót khăn vào lòng bàn


tay..."---nhớ ngày xưa bạn trêu chọc


Những hoài niệm xưa lại uà về...

Tôi với tay lấy áo khoác, ngoài trời mưa lạnh lâm râm, lảo đảo bước...

---Để mình lái đưa về...---bạn ân cần...

"Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn...."

Bạn hát ngêu ngao...

....Tối nay ...tôi cuộn mình trong chăn, nghe thấm lạnh muà đông xa xứ, nỗi nhớ nhà dâng lên cồn cào...

No comments:

Post a Comment