My Blog List

Showing posts with label Vietbao. Show all posts
Showing posts with label Vietbao. Show all posts

Sunday, February 5, 2012

SALT and WATER


Trích tác phẩm "The Mandolin" ---cảnh cuối



US Copyright 2011
Xin bạn đoc̣ đừng copy entry này
Trích tác phầm "The Mandolin" --chương cuối "Salt and Water "
Nguyên Thảo viết bản "Salt and Water" phổ thơ cô Iris Dinh và demo piano :



http://www.youtube.com/watch?v=3Mo5ZQcdGcU&feature=related


Nghệ sỹ  nhac̣ jazz Marcus Coleman viết hòa âm và chơi bản "Salt and Water theo lối jazz:

http://www.youtube.com/watch?v=Yqfylwm0vmg&feature=plcp&context=C4d91b80VDvjVQa1PpcFN7MXu0UPqCj7D2XoMio7o6CZb1pipPkBM=





Cho muối mặn dung hòa bao cay đắng...hãy để muối mặn rửa sạch vết thương lòng, tẩy sạch những chất độc ngấm sâu trong từng tế bào con người em...em sẽ rải tro anh ấy doc̣ theo bờ biển này ...để hương hồn anh ấy hòa theo tiếng sóng, tiếng đàn cuả em, theo những ngừơi bạn xấu số cuả anh ấy đã liều mình vượt biển trên hành trình đi tìm tự do , để quên đi tàn độc cuả những kẻ " đểu cáng lên ngôi " ...nếu sau này em mất sớm...em cũng muốn mình đươc̣ rải tro theo doc̣ bở biển này...

Lại nhớ bãi biển quê nhà...30 năm trước..bãi biển có hai anh em..người anh cắp mâm thuốc lá đi bán dạo quanh...người em ngồi tập đàn Mandolin...----" Sao anh biết em ở đây ma ̀đến?" " nếu một trong ba chúng ta đi lac...hãy lấy đàn ra đánh, hai người kia sẽ nghe tiếng đàn mà biết chỗ cũ quay về..,-em quên là bà dặn chúng ta như vậy sao?" ---" Em đã đi lạc rất lâu" ----" Anh không đến đây để khám bệnh, anh đến đây để xin mua thuốc lá..và nếu như bọn trẻ có cần người đệm đàn, anh xin một chân..."---" Anh chơi được những bản tốc độ cao như Toccata, Tico Tico không?''---Lại ánh mắt tinh nghịch, cái nhếch môi kênh kiệu như 30 năm xưa...---- -----" Bao nhiêu một chuyến vậy bác"?---Tôi hỏi người chèo thuyền---" Cô là bs NT ...cô chính là người đã khâu mặt cho thằng bé cháu nhà tôi bị chó cào mặt, cô không nhớ sao?'---" Ồ, chắc bây giờ bé đã lớn rồi, 10 năm rồi mà bác cũng còn nhớ sao? " ---" Tôi quên cô sao được , cô muốn chèo đi đâu tôi xin đưa cô đi...tôi không lấy tiền đâu..."-----tôi đeo găng tay, bước lên thuyền, mở hũ tro của anh ...."bác chèo chầm chậm doc̣ bờ biển này nhé ..."----Gió biển thôỉ má t rượt ....tôi rải tro anh lên mặt nươć biển...các chị ngồi trên bờ nhìn theo ...hình ảnh chị Hai bị dập vùi trong vòng tay những tên cán bộ khả ố, hình ảnh anh và chị, mẹ lang thang quà rong trên bãi biển lại hiện về trong tôi ....chất độc vẫn còn ngấm sâu trong máu tôi...và tôi biết nó sẽ chẳng bao giờ rời khỏi tôi cho đến chết cho dù cô Iris có hoà bao nhiêu nươć muối rửa nó....
Ảnh chụp "The Mandolin' và nhà thơ Iris Dinh trươć thư viện Standford University , tác giả nhiều bài thơ mà Nguyên Thảo phổ nhạc, trong đó có "Muối mặn" -"Salt and Water " mà Nguyên Thảo và nhà thơ ưng ý nhất
The Mandolin__cảnh cuối "Salt and Water"


Nguyên Thảo chơi bản Muối Mặn ở đây :

http://www.youtube.com/watch?v=3Mo5ZQcdGcU&feature=relmfu

http://luongnguyenthao.wordpress.com/2011/08/22/salt-and-water/


HÒA GIẢI VỚI ĐỨC PHẬT

Trích  tác phẩm "The Mandolin"

Trích tác phẩm 'The Mandolin"


"Cuối cùng thì trung úy Daniel cũgn hoà giải với Thượng đế"---câu nói cuả chàng khờ Forest Gump cuả bộ phim cùng tên mà tôi thích. Một cựu chiến binh mất hai chân trong chiến tranh Việt Nam, ông buồn chán, phẫn uất, trác táng...rồi sự ngây thơ, trong sạch, nhân ái cuả anh chàng binh nhì Forest Gump đã làm tâm hồn chai đá cuả ông hồi sinh. Ông đi làm chân giả, cưới người vợ Tàu, làm kinh doanh, sống cuộc sống bình thường...


Hôm nay trời còn lạnh, nhưng nắng đã lên. Từ hôm nhận đươc̣ "tin mừng", the Mandolin ..cũng "bắt đầu hồi sinh", tạm đóng tác phẩm "The Mandolin" lại ---nàng đi chùa..hoà giải với Đức Phật ...





Hôm nay "The Mandolin" đi 'hòa giải " với Đưć Phật---có lần "the Mandolin' gọi phone hỏi thăm nhà thơ Iri s đã ăn sáng chưa? Cô nói chưa? Nguyên Thảo nói vậy'ăn thịt Nguyên Thảo đi.."--" cô nói "Thịt Nguyên Thảo " "độc... lắm", nhờ thịt độc nên chơi 'Una Limosna " mới rút ruột rút gan nhà thơ he..he...---Phải, mỗi tế bào trong con người "the Mandolin" đều thấm đẫm chất độc, mối mạch máu , huyết quản là ̀ dòng chảy của nhửng độc tố, mỗi lóng xương là dao găm, mũi nhọn...'lòng em đầy đau đớn, hồn em chất chứa những hận thù...em là thuốc độc, em là dao găm... anh nên tránh xa em...."---



" Đâm anh đi, phóng dao đi...cho anh uống thuốc độc đi " ----Anh nhắm nghiền mắt, kéo tôi vào lòng ôm xiết .
 




"Nghe nói Nguyên Thảo có tin vui...con gái hả em?"---Sao ai gọi phone hỏi thăm cũng hỏi câu này.
" Mình cũng muốn Brian có em gái..."--"tôi nói với bạn.
"Bồ mà có con gái, nó giống bồ...dễ thương lắm đó" ---" Dễ thương, mà kỳ cục, khùng điên" ---tôi cười qua phone.
trích tác phẩm  "The Mandolin"








Monday, January 30, 2012

CỘI RỄ



Bài viết cho Vietbao : http://www.vietbao.com/D_1-2_2-44_4-185523_6-1_5-15_17-3_14-2_15-2_10-4911_12-1/

Nguồn ảnh : http://www.facebook.com/nguyenthaoluong#!/thuyndao

Sáng nay Brian đi hát quốc ca mừng năm mới..."The Star-Spangled Banner"---Sực nhớ đã hơn 10 năm "The Mandolin " đã không hát bài quốc ca "hãi hùng" ..."Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước..đường vinh quang xây xác quân thù..."

Những đứa trẻ tóc vàng, đen, mắt xanh, mắt đen...đứng nghiêm, tay đặt lên ngực trái, nhìn Quốc kỳ Hoa Kỳ---chỉ có lá Quốc kỳ ma ̀thôi, không có hình ảnh lãnh tụ chính khách, không có ảnh Georgie Washington , Abhambra Linhcolhn, không có hình Obama gì ráo...
..." Mảnh đất của chúng ta là sự tự do và lòng dũng cảm
Những tia nắng bình minh ló dạng ...
Không có ai là nô lệ
Chỉ có những con người đươc̣ sống trong tự do..."

Lời bài hát quốc ca đầy hào hùng, nhân văn...nhìn bọn trẻ con mặc áo đỏ " dress red T-shirt to show up our spirit"..."The Mandolin' ...thoáng rùng mình khi nhớ đến "cờ in máu ..." mà mình đã từng chào suốt những năm tháng mài đũng quần ghế nhà trường thời sống trong nước...

"The Mandolin" cũng đặt tay lên góc ngưc̣ trái, nơi trái tim mình...và hoà tiếng ca, bài quốc ca mang đầy giá trị nhân văn cuả xứ xở tự do...
"Sao em không vào chào cờ?"-----Trươć giờ khai mac̣ Lễ trao giải thưởng Vietbao---một chị bạn hỏi "The Mandolin"
----Em...----"The Mandolin" lúng túng , xoay xoay ly cocktail để che dấu sự bối rối
----Nguyên Thảo, lá cờ vàng ba soc̣ đỏ, là lá cờ tượng trưng cho sự tự do, dân chủ của thể chế VNCH...là lá cờ mà bố mẹ em đã chào ....---là con cuả một Hạ sỹ quan Hải quân quân đội VNCH, Nguyên Thảo không chào cờ, không xấu hổ với anh linh cuả cha mình sao?
Màu đỏ tượng trưng cho tinh thần dũng mãnh cuả những công dân tí hon, không phải là sự hể hả vì "máu chảy thành sông" của những cuộc cách mạng long trời lở đất...
'Định treo cờ Việt Minh dọa bà đấy à?"-----Sinh thời bà ngoại "The Mandolin" mắng đứa em họ của "The Mandolin", Dr Kien Vu...tội nghiệp em vắn số...
"Máy bay Việt Minh đến bỏ bom kia kìa.."-- Đang nằm đu đưa trên võng ngoài vườn nhãn,chợt bà hốt hoảng chạy vào nhà khi thấy máy bay trên trời...

"Bà già rồi, ngày càng lẫn, dở người...." --"The Mandolin" và em cười ngặt nghẽo---những đứa trẻ mới mười mấy tuổi đầu, nào biết cái đếch gì?

----Where were you born, Mommy?---Brian hỏi Mẹ
----Vietnam---

----Where were I born?
---In San Gabriel hospital, Los Angeles County--
---That means I am American
---Yes
----Well, you are not my Mom...you're Vietnamese, and I 'm American---cu cậu òa khóc

---Oh, ...no....of course...I 'm your Mom, I love you----Let me see..that means a half you're Vietnamese , and a half you're American.
----That means you can only kiss my Vietnamese half---Anh chàng kết luận.

--Well, I kiss whole your body----"The Mandolin" nhấc bổng anh chàng lên cao và ...give him a thousands of kisses



THE STAR BANGLED -BANNER

http://www.youtube.com/watch?v=wk0XOs48TGE
"O! say can you see by the dawn's early light,
What so proudly we hailed at the twilight's last gleaming,
Whose broad stripes and bright stars through the perilous fight,
O'er the ramparts we watched, were so gallantly streaming?
And the rockets' red glare, the bombs bursting in air,
Gave proof through the night that our flag was still there;
O! say does that star-spangled banner yet wave,
O'er the land of the free and the home of the brave?

On the shore dimly seen through the mists of the deep,
Where the foe's haughty host in dread silence reposes,
What is that which the breeze, o'er the towering steep,
As it fitfully blows, half conceals, half discloses?
Now it catches the gleam of the morning's first beam,
In full glory reflected now shines in the stream:
'Tis the star-spangled banner, O! long may it wave
O'er the land of the free and the home of the brave.

And where is that band who so vauntingly swore
That the havoc of war and the battle's confusion,
A home and a country, should leave us no more?
Their blood has washed out their foul footsteps' pollution.
No refuge could save the hireling and slave
From the terror of flight, or the gloom of the grave:
And the star-spangled banner in triumph doth wave,
O'er the land of the free and the home of the brave.

O! thus be it ever, when freemen shall stand
Between their loved home and the war's desolation.
Blest with vict'ry and peace, may the Heav'n rescued land
Praise the Power that hath made and preserved us a nation!
Then conquer we must, when our cause it is just,
And this be our motto: "In God is our trust;"
And the star-spangled banner in triumph shall wave
O'er the land of the free and the home of the brave![13]"


Xem thêm bài :  "Cờ vàng xỏ lá ba que" của Lê Trung Thành :
http://baotoquoc.com/2009/12/26/c%E1%BB%9D-vang-ba-que-x%E1%BB%8F-la/