My Blog List
Saturday, April 28, 2012
LÒNG MẸ
Bạn gọi phone khoe mới mua nhẫn kim cương trị gía mấy trăm USD---"The Mandolin" hỏi "làm gì mà mày phải đi mua nhẫn kim cương"---"Thì lâu lâu tự tạo niềm zui cho mình"--"The Mandolin" nói kháy " zậy mỗi lần mày tự tạo 10 niềm zui là chàng...xanh mặt zồi hén"----"Chứ mày th̀i sao? bữa hổm mày kể mày đệm bản "Lòng Mẹ" cho anh M.C kéo violin, về nhà nhớ bà cụ quá lái lái xe đi mua bánh bò, đi ăn bún riêu...để nhớ ngày x...ưa bà cụ bán những quà rong những thứ này---mày nhớ Mẹ gì khônq quá hén, nhớ Mẹ cái đi ăn hàng hà ..." hic..hic..
Bữa hổm chị kịch sỹ Mỹ Khanh trong lớp coi bản này trên youtube khen "hai bạn phối hay quá, nghe xúc động , muốn khóc..."---"The Mandolin" mắc cỡ thú nhận..trởi ơi có phối gì đâu, anh M.C nói tháng tới giỗ Mẹ ảnh, chơi bản "Lòng Mẹ " ----"The Mandolin" mà chơi piano thì có khác nào "Kinh Kha thích Tần"----gõ loạn xạ ,mò không r a phím ...anh M.C cằn nhằn " ai đánh cô mà cô khai"--Xời-dân pro-artist nhìn thoáng qua là biết ngay hạng "gà mờ" liền ...
Bữa hổm chị kịch sỹ Mỹ Khanh trong lớp coi bản này trên youtube khen "hai bạn phối hay quá, nghe xúc động , muốn khóc..."---"The Mandolin" mắc cỡ thú nhận..trởi ơi có phối gì đâu, anh M.C nói tháng tới giỗ Mẹ ảnh, chơi bản "Lòng Mẹ " ----"The Mandolin" mà chơi piano thì có khác nào "Kinh Kha thích Tần"----gõ loạn xạ ,mò không r a phím ...anh M.C cằn nhằn " ai đánh cô mà cô khai"--Xời-dân pro-artist nhìn thoáng qua là biết ngay hạng "gà mờ" liền ...
Thursday, April 26, 2012
BẢY KỲ QUAN THẾ GIỚI PHẬT GIÁO
Bảy kỳ quan thế giới Phật giáo - Phim tài liệu của BBC - wWw.PhatAm.com
Wednesday, April 25, 2012
66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THIỀN NGỮ THẾ GIỚI
Đọc được gì là tùy mỗi người…Nhưng xin hãy đọc thật chậm, nghĩ thật kỹ và nhớ thật lâu. Cuối cùng là làm theo được càng nhiều càng tốt…

1. Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.
2. Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông xuống nỗi.
3. Anh hãy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho mình.
4. Anh phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho chúng sanh, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương anh, anh phải buông bỏ, mới có được niềm vui đích thực.
5. Khi anh vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi anh đau khổ, anh hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
6. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.

7. Anh có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.
8. Đừng lãng phí sinh mạng của mình trong những chốn mà nhất định anh sẽ ân hận.
9. Khi nào anh thật sự buông xuống thì lúc ấy anh sẽ hết phiền não.
10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
11.Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương, chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có thể thay đổi người khác.
12.Anh đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, anh phải quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính anh.

13. Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.
14. Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.
15. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình ”.
16. Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa anh là ai? Giả sử anh bị chó điên cắn anh một phát, chẳng lẽ anh cũng phải chạy đến cắn lại một phát?
17. Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người anh không hề yêu thích.
18. Mong anh đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.

19. Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao anh lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm tại sao anh phải chứa đầy những não phiền như vậy?
20. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.
21. Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.
22. Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút tâm lực phản tỉnh chính mình, anh hiểu chứ?
23. Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.
24. Mỗi người ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được điều đó, thậm chí trân quý mạng sống của mình hơn. Người không hiểu được mạng sống thì mạng sống đối với họ mà nói chính là một sự trừng phạt.

25. Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp anh mới được tự tại.
26. Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.
27. Khi anh thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối anh.
28. Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.
29. Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác, đó là một sự bố thí vô hình.
30. Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu anh không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ thường tình.

31. Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.
32. Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.
33. Người không tắm rửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh tiếng và tôn quý đến từ sự chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.
34. Thời gian sẽ trôi qua, để thời gian xóa sạch phiền não của anh đi.
35. Anh cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế anh sẽ rất đau khổ.
36. Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.

37. Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào, cần gì khổ như vậy?
38. Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện gì, thì chẳng khác gì kẻ phạm tội ăn trộm.
39. Quảng kết chúng duyên, chính là không làm tổn thương bất cứ người nào.
40. Im lặng là một câu trả lời hay nhất của sự phỉ báng.
41. Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính mình.
42. Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.

43. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên anh cần phải “ tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên ”.
44. Từ bi là vũ khí tốt nhất của chính anh.
45. Chỉ cần đối diện với hiện thực, anh mới vượt qua hiện thực.
46. Lương tâm là tòa án công bằng nhất của mỗi người, anh dối người khác được nhưng không bao giờ dối nổi lương tâm mình.
47. Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.
48. Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi mình, chúng ta đang đeo đuổi cái gì? Chúng ta sống vì cái gì?

49. Đừng vì một chút tranh chấp mà xa lìa tình bạn chí thân của anh, cũng đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.
50. Cảm ơn thượng đế với những gì tôi đã có, cảm ơn thượng đế những gì tôi không có.
51. Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó mới là từ bi.
52.Nói năng đừng có tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán của mình, đừng phô điều xấu của người, tự nhiên sẽ hóa địch thành bạn.
53. Thành thật đối diện với mâu thuẩn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình.
54. Nhân quả không nợ chúng ta thứ gì, cho nên xin đừng oán trách nó.

55. Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị người dối.
56. Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối anh nhất thời, nhưng nó lại gạt anh suốt đời.
57. Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.
58. Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ này, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
59. Nếu anh có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là một phúc phần rồi. Biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng thái dương của ngày mai, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành tàn phế, biết bao nhiêu người hôm nay đã đánh mất tự do, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành nước mất nhà tan.
60. Anh có nhân sinh quan của anh, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi không dính dáng gì tới anh. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được anh. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.

61. Anh hi vọng nắm được sự vĩnh hằng thì anh cần phải khống chế hiện tại.
62. Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ: họ chính là thiện tri thức của anh.
63. Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, phỉ báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.
64. Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Anh muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.
65. Thế giới vốn không thuộc về anh, vì thế anh không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.
66. Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và chính tâm của mình.
Nguồn: https://www.facebook.com/notes/#!/note.php?note_id=417536631591797

1. Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.
2. Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông xuống nỗi.
3. Anh hãy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho mình.
4. Anh phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho chúng sanh, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương anh, anh phải buông bỏ, mới có được niềm vui đích thực.
5. Khi anh vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi anh đau khổ, anh hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
6. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.

7. Anh có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.
8. Đừng lãng phí sinh mạng của mình trong những chốn mà nhất định anh sẽ ân hận.
9. Khi nào anh thật sự buông xuống thì lúc ấy anh sẽ hết phiền não.
10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
11.Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương, chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có thể thay đổi người khác.
12.Anh đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, anh phải quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính anh.

13. Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.
14. Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.
15. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình ”.
16. Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa anh là ai? Giả sử anh bị chó điên cắn anh một phát, chẳng lẽ anh cũng phải chạy đến cắn lại một phát?
17. Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người anh không hề yêu thích.
18. Mong anh đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.

19. Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao anh lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm tại sao anh phải chứa đầy những não phiền như vậy?
20. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.
21. Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.
22. Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút tâm lực phản tỉnh chính mình, anh hiểu chứ?
23. Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.
24. Mỗi người ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được điều đó, thậm chí trân quý mạng sống của mình hơn. Người không hiểu được mạng sống thì mạng sống đối với họ mà nói chính là một sự trừng phạt.

25. Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp anh mới được tự tại.
26. Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.
27. Khi anh thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối anh.
28. Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.
29. Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác, đó là một sự bố thí vô hình.
30. Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu anh không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ thường tình.

31. Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.
32. Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.
33. Người không tắm rửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh tiếng và tôn quý đến từ sự chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.
34. Thời gian sẽ trôi qua, để thời gian xóa sạch phiền não của anh đi.
35. Anh cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế anh sẽ rất đau khổ.
36. Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.

37. Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào, cần gì khổ như vậy?
38. Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện gì, thì chẳng khác gì kẻ phạm tội ăn trộm.
39. Quảng kết chúng duyên, chính là không làm tổn thương bất cứ người nào.
40. Im lặng là một câu trả lời hay nhất của sự phỉ báng.
41. Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính mình.
42. Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.

43. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên anh cần phải “ tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên ”.
44. Từ bi là vũ khí tốt nhất của chính anh.
45. Chỉ cần đối diện với hiện thực, anh mới vượt qua hiện thực.
46. Lương tâm là tòa án công bằng nhất của mỗi người, anh dối người khác được nhưng không bao giờ dối nổi lương tâm mình.
47. Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.
48. Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi mình, chúng ta đang đeo đuổi cái gì? Chúng ta sống vì cái gì?

49. Đừng vì một chút tranh chấp mà xa lìa tình bạn chí thân của anh, cũng đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.
50. Cảm ơn thượng đế với những gì tôi đã có, cảm ơn thượng đế những gì tôi không có.
51. Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó mới là từ bi.
52.Nói năng đừng có tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán của mình, đừng phô điều xấu của người, tự nhiên sẽ hóa địch thành bạn.
53. Thành thật đối diện với mâu thuẩn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình.
54. Nhân quả không nợ chúng ta thứ gì, cho nên xin đừng oán trách nó.

55. Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị người dối.
56. Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối anh nhất thời, nhưng nó lại gạt anh suốt đời.
57. Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.
58. Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ này, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
59. Nếu anh có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là một phúc phần rồi. Biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng thái dương của ngày mai, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành tàn phế, biết bao nhiêu người hôm nay đã đánh mất tự do, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành nước mất nhà tan.
60. Anh có nhân sinh quan của anh, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi không dính dáng gì tới anh. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được anh. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.

61. Anh hi vọng nắm được sự vĩnh hằng thì anh cần phải khống chế hiện tại.
62. Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ: họ chính là thiện tri thức của anh.
63. Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, phỉ báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.
64. Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Anh muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.
65. Thế giới vốn không thuộc về anh, vì thế anh không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.
66. Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và chính tâm của mình.
Nguồn: https://www.facebook.com/notes/#!/note.php?note_id=417536631591797
Tuesday, April 24, 2012
Tuesday, April 17, 2012
Saturday, April 14, 2012
ROMANCE-Rehearsal Nguyên Thảo-Ngô Tín
Đây chỉ là version đánh break-Nguyên Thảo dùng cây đàn Mandolin cổ cuả bà nội nhà họ Đặng, sản xuất từ năm 1968-vì lúc này Nguyên Thảo khôg có ý định chơi nhac̣ lại, nên đã không chỉnh sửa đàn cuả mình, ngoài ra cây đàn cổ không lên dây nổi để match tone với đàn guitair của nhac̣ sỹ Ngô Tín--Nguyên Thảo record lại bằng computer để lam̀ kỉ niệm và tưởng nhớ hơn 30 năm trước hay chơi bản nhạc này với anh trai đã khuất của mình.--Xin miễn bình luận về kỹ thuâṭ thu âm.
Guitair : Tin Ngo
Mandolin: Nguyen-Thao Luong
Guitair : Tin Ngo
Mandolin: Nguyen-Thao Luong
Friday, April 13, 2012
SERETLY BLAME
" Nguyên Thảo ơi, em đang đoc̣ sách hả?-xuống đây đệm đàn cho chị Hai hát đi!"
"Nguyên Thảo không thèm chơi mấy bản nhạc "xoàng xĩnh "đó đâu-Nguyên Thảo thích chơi Mozart, J.S.Bach ..thôi hà..."
" Sinh nhật chị Hia, đ...ệm cho chị Hai đi mà..."
" Em la ̀em cuả L.D phải không? chị em là hoa khôi cuả trường anh ngày xưa đấy"
Các chị thời xưa đều có vẻ đẹp dịu dàng, thanh khiết, như Sài Gòn hồi xưa...không có ćai kiểu "ngỗ ngáo" như thế hệ chúng tôi--
Sau này , cứ ỗi lần tháy người phụ nữ đẹp nào ở độ tuổi chị mình, tôi hay thầm ngắm trộm...hôm đi party, thấy chị bạn K.A mặc áo dài, cử chỉ thanh thoát dịu dàng...tôi lại nhớ hình ảnh chị mình, về nhà viết bản "Trách thầm"
"Những ngày tháng tươi đẹp" ----Trích "The Mandolin"
"Nguyên Thảo không thèm chơi mấy bản nhạc "xoàng xĩnh "đó đâu-Nguyên Thảo thích chơi Mozart, J.S.Bach ..thôi hà..."
" Sinh nhật chị Hia, đ...ệm cho chị Hai đi mà..."
" Em la ̀em cuả L.D phải không? chị em là hoa khôi cuả trường anh ngày xưa đấy"
Các chị thời xưa đều có vẻ đẹp dịu dàng, thanh khiết, như Sài Gòn hồi xưa...không có ćai kiểu "ngỗ ngáo" như thế hệ chúng tôi--
Sau này , cứ ỗi lần tháy người phụ nữ đẹp nào ở độ tuổi chị mình, tôi hay thầm ngắm trộm...hôm đi party, thấy chị bạn K.A mặc áo dài, cử chỉ thanh thoát dịu dàng...tôi lại nhớ hình ảnh chị mình, về nhà viết bản "Trách thầm"
"Những ngày tháng tươi đẹp" ----Trích "The Mandolin"
Nhạc và lời : Lương Nguyên Thảo US Copyright 2012
Translate in to Vietnamese : Steven
Brown---đang được biên tập lại để soạn nhạc
Mắt em là -
My eyes
are
Ngàn ánh sao trời -
a thousand stars
above
Tóc em là
My hair is
Dòng suối mơ tiên
a dream-like stream's
course
Cánh tay mềm
Your soft
arm
Là gối ru êm is a soft pillow
Là gối ru êm is a soft pillow
Cho tôi về
Let me go
home
Lạc lối chân quen
lost from the familiar
way
Cỏ xanh đồi
Green grass on
hillsides
Dưới ánh trăng vàng
under the golden
moonlight
Nơi ta ngồi
the place where I sit
Là bức tranh mơ
is a dream-like
image
Gió ru đời
life is lulled by the
wind
Giọng nói em thơ
Your poetic
voice
Cho ta
tìm let me
seek
Một chút mộng mơ
like a little
dream
Rồi... nghìn trùng xa cách ...trách ai... sao
đi về phương ấy - Then... a thousand leagues
away
Whose to blame........why go to
that place
Người ..đợi người ...mắt biếc năm xưa sao tìm
hoài đâu thấy - One person waits for
another
Why am I always looking for the
eyes from the past but never seeing
them
Đàn thôi không phím ngân
the instrument doesn't
resonate
Sầu lên trong mắt dâng
Tearful eyes are filled with
sadness
Rượu say muốn uống thêm
Intoxicated, yet wanting
more
Cố quên người đi... trách thầm với ai
Try to forget that
person........who is to secretly
blame
Tóc xanh hiền
gentle
youth
Nay đã phai màu
which has
faded
Gió lên đồi
The wind upon the
hill
Hẹn ước năm xưa
the promise of the past
Chén bôi thề
the cup is covered by a vow
?????
Rồi cũng quên mau
then so soon
forgotten
Nhớ nhung hoài
missed
constantly
Mà chẳng thấy đâu
but never
seen
Ánh trăng tàn
the moonlight
fades
Gió thu ngàn
the wind of a thousand
autumns
Phấn thông vàng
powder passes to gold
?????
Lất phất mưa ngâu
Drizzle continues through the
seventh lunar month
Mắt hoen sầu
Eyes are marked by
sorrow
Thức suốt canh thâu
Awake throughout the
night
Suối khô lệ
A stream of dried
tears
Hẹn người kiếp sau
Meet that person in the next
life
Nguyên Thảo edit : Chén bôi thề the cup is covered by a vow ????? -----The drink we bottom up to swear
Nguyên Thảo edit : Chén bôi thề the cup is covered by a vow ????? -----The drink we bottom up to swear
Phấn thông vàng
powder passes to gold ?????____The yellow pollen
grain spread over
Giọng nói em thơ
Your
poetic voice------Your softly voice
Cho ta tìm let me seek---------I 'll see
Một chút mộng mơ
like a little
dream ---------a sweety dream
Thursday, April 12, 2012
Wednesday, April 11, 2012
TICO TICO
Tico-Tico no Fubá is the title of a renowned Brazilian choro music piece composed by Zequinha de Abreu in 1917. Its original title was Tico-Tico no Farelo, but since Brazilian guitarist Américo Jacomino Canhoto (1889–1928) had a work with the same title,[1] Abreu’s work was given its present name in 1931.
Tico Tico no Fubá
(historic 1st recording)
Orquestra Colbaz. Recorded in 1931 (Columbia recording company).
Problems listening to this file? See media help.
Choro (literally translated meaning lament) is also popularly known as chorinho in the affectionate diminutive form of Brazilian Portuguese. “Fubá” is a type of maize flour, and “tico-tico” is the name of a bird, the rufous-collared sparrow (Zonotrichia capensis). Hence, “tico-tico no fubá” means “tico-tico in the cornmeal
Link : http://en.wikipedia.org/wiki/Tico-Tico_no_Fub%C3%A1
ABOUT " THE MANDOLIN"
Name: Nguyen-Thao Luong
Birthday : October 07-1975
Native country: Vietnam
Resident: USA
Education: Medicine and Pharmacy University of HCM City, Vietnam
Profession: Dentistry, Oral Surgeon
Fellowship posdoctoral clinical science at Cal Poly University,California
Birthday : October 07-1975
Native country: Vietnam
Resident: USA
Education: Medicine and Pharmacy University of HCM City, Vietnam
Profession: Dentistry, Oral Surgeon
Fellowship posdoctoral clinical science at Cal Poly University,California
Award: —Third place Vietnamese National Writing 1985
-Honorable Award of Vietbao for “The Mandolin-brother and sisiter” :
–publish on Vietbao : http://vietbao.com/D_1-2_2-44_4-172569_5-15_6-1_17-4_14-2_15-2_10-4911_12-1/
—Oustanding Award for ‘American Dream” , publish on Vietbao :
—Great American Song evaluate “Salt and Water” :
Part time job : trancribe poem into music, compose the symphony for the song, compose the songs
Musical Instrument : possible to play the Mandolin, classical Guitair, Violin, Piano…
Musical Instrument : possible to play the Mandolin, classical Guitair, Violin, Piano…
Hobbies: classical music, blue and jazz
medicine research, environmental health care
reading novel
play King chess well
cooking
chat so much
medicine research, environmental health care
reading novel
play King chess well
cooking
chat so much
Some most fiction I like : “Gone with the wind” written by Magarettt Mitchell
“Let that day be far away” written by J. Gordon
” The light never turn on ” written by Kawatanabe
” The pink castle in the dream” (Hồng Lâu Mộng) written by Tao Tuyet Can.
” The far away time” (Thời xa vắng) written by Luu Le
“Let that day be far away” written by J. Gordon
” The light never turn on ” written by Kawatanabe
” The pink castle in the dream” (Hồng Lâu Mộng) written by Tao Tuyet Can.
” The far away time” (Thời xa vắng) written by Luu Le
The singers I like most :Quang Tuan, Tran Thai Hoa, Nguyen Khang , Pavarotti ,Frank Sinatra, Whistney Houston, Dianna Ross , Tuan Ngoc, Tung Duong, Tuan Phong, Thuy Duong, Ngoc Ha
The artist I like most : Sarah Chang, Jo Jo Ma, Lang Lang, Yiruma, Kaori Mujii
Some classsical works I like most : “Recuduoers de la Alhambra” written by Francis Tagerra
“Una limosna de la dior Amor ” written by Augustin Barrios
” The first sorrow ” written by Frank Schumann
“Una limosna de la dior Amor ” written by Augustin Barrios
” The first sorrow ” written by Frank Schumann
Some popular and ballad songs I like most : ” My way” , “In my life”of Frank Sinatra
“We are the world”, “Heal the world” of Micheal Jackson
Some poems I like most : ” The little cat goes to school” written by doctor Vang Anh Phan, Awarded UNESSCO
” The first day you go to school” written by Minh Hue
“We are the world”, “Heal the world” of Micheal Jackson
Some poems I like most : ” The little cat goes to school” written by doctor Vang Anh Phan, Awarded UNESSCO
” The first day you go to school” written by Minh Hue
Some authors I like most : Magarrett Mitchell, A. Croninn, Kawatanabe,
The poet I like most : Dang Khoa, Yen Son, Giang Nam, Iris Nu Dinh
The journalist I like most : Huy Duc with “The Berlin Wall”.
The poet I like most : Dang Khoa, Yen Son, Giang Nam, Iris Nu Dinh
The journalist I like most : Huy Duc with “The Berlin Wall”.
The great man I admire: Goerge Washington, Ahambra Lincolhn, Martin Luther King, Mother Theresa…
The happy days: received the Mandolin from my brother, passed the hard exam to entrance to Medicine and Pharmacy Doctor program in Vietnam, the graduation from University,the first day in charge of Oral Surgeon,performed ” Row the boat” by Tsaikovski,getting marry, due Brian…
The sad memmories: my brother passed away, the big sister gets sick, the parents fought each other…
The sad memmories: my brother passed away, the big sister gets sick, the parents fought each other…
facebook : http://www.facebook.com/nguyenthaoluong
My Vietnamese Writing sites:
http://the-mandolin.blogspot.com/
http://vn.360plus.yahoo.com/nguyenthaoluong94
Contact: nguyenthaoluong94@yahoo.com
Tuesday, April 10, 2012
PHỐ XƯA
Ca khuć "Phố Xưa" -Nguyên Thảo viết cho tác phẩm "The Mandolin" ----- chương "Với anh ..em sẽ quên niềm đớn đau '-----'Nguyên Thảo này---trươć khi em đeo nhẫn đính hôn, anh muốn tặng em món quà"?---'Quà gì cơ---anh vừa tặng em nhiều sách Y hoc̣ rồi mà"---"....Anh muốn em chơi đàn lại...mình đi mua đàn Mandolin nhé "---" Em.. em..không chơi Man dolin nữa đâu..."--Tôi ứa nươć
mắt... ( trích tác phẩm"The Mandolin" )
Tranh vẽ : Lê Thúy Vinh
Hình ảnh : Trái tim muà thu -movie -Korea
Lời giới thiệu của violinist Mạnh Cường : Trong khoảng thời gian vài năm gần đây, nữ nhạc sĩ Lương Nguyên Thảo đã sáng tác nhiều tác phẩm nhạc như : Muối Mặn, Phố Xưa, Tình Thôi xanh Mơ.... và nhiều tác phẩm khác. Mỗi tác phẩm thể hiện một giai điệu và tiết tấu khác nhau và phô diển những tính chất riêng biệt của mình. Trong các tác phẩm người nghe cãm nhận được sự sâu lắng, nồng nàn, nuối tiếc và cả tính chất của những nhân vật trong câu chuyện The Mandoline được viết bởi tác già.
Trong nhạc phẩm Phố Xưa, ca sĩ Quang Tuấn bằng giọng ca truyền cảm, lảo luyện của mình đã làm tăng thêm vẻ đẹp nhẹ nhàng nhưng sâu lắng của bản nhạc qua từng nốt nhạc anh hát. Xin được giới thiệu tác phẩm này với các bạn yêu nhạc của Ngày Ấy
Nguồn : http://pnguyencuong.blogspot.com/2012/04/pho-xua-nhac-loi-luong-nguyen-thaoquang.html
Monday, April 9, 2012
Thursday, April 5, 2012
CUNG ĐÀN LỠ NHỊP
nN
US Copy right 2011
Transcribed into music
Nhac̣ phẩm viết cho tác phẩm "The Mandolin"
Nhac̣ phẩm viết cho tác phẩm "The Mandolin"
Ngày xưa em còn bé
Đến nhà anh học đàn
Nhà anh nơi cuối phố
Nơi trường em gần kề
Đường xa em tới lớp
Anh chở em ngày ngày
Mẹ em hay đánh mắng
Em sợ không về nhà
Mẹ anh hay nói vui
Hay ở luôn cùng bà
Chờ mai kia em lớn
Mang trầu cau sang nhà
Anh vi vu tiếng sáo
Em hòa theo nhịp nhàng
Ngón tay em thoăn thoắt
Tiếng đàn em réo rắt
Ta ngân nga c a hát
Ôi thần tiên cuộc đời...
Rồi em không đến nữa
Anh chờ mong từng ngày
Thời gian qua chóng quá
Em đi học xa nhà
Đàn treo nơi bức vách
Không còn ai dạo đàn
Gặp em nơi phố mới
Sao nhìn anh ngại ngần...
Em anh nay đã lớn
Không còn như ngày nào
Ngày kia nghe tiếng pháo
Em làm dâu nhà người
Nhìn em vui sánh bước
Nghe lòng sao ngậm ngùi
Gặp em nơi đất khách
Anh gọi tên ...nghẹn lời
Mười năm sao chóng qua
Ta ngồi ôn bùi ngùi
Chiều nay nơi bến vắng
Ôm niềm đau một mình
Nhìn mưa bay lất phất
Thương người em ngày nào
Đàn ơi cung đã lỡ
Ôi tình duyên một đời...
Ngày xưa em có biết
Anh thầm yêu một ngươì
Mà ai đâu có hay...
Tình ơi..ơi tình ơi!
Wednesday, April 4, 2012
PHỐ XƯA
Nhạc và lời : Lương Nguyên Thảo
US Copy righ 2011
Transcribed into music
Theo em bước chân về bến mơ
Có tiếng suối reo , tiếng chim rộn rã ca
Như tiếng em , cười vui ..bên anh.
Khi xưa chúng ta còn bé thơ
Nói với nhau biết bao điều ước mơ
Sẽ đưa em về nơi xa xôi bình yên
Anh mơ đến khi mình có nhau
Với anh em sẽ quên niềm đớn đau
Ngón tay em dịu êm phím đàn rung
Sao em nỡ quên lời ước hẹn
Để anh ngày ngày ngồi ngóng chờ
Phố xưa mình anh nay đơn côi...
Đêm đêm ngắm sao thầm nhớ người
Xót xa cớ sao mình mất nhau
Tháng năm ...dần trôi...khôn nguôi niềm đau
Hôm nay bước chân về phố xưa
Nhớ dáng em mỗi khi chờ đón đưa
Lối quen ngày nào ta chung đôi
Em nay đã thôi về bến mơ
Tháng năm đã quên dần phố xưa
Lối quen ngày nào mình anh bước âm thầm.
Nguyên Thảo chơi piano bản "Phố Xưa" : http://www.youtube.com/watch?v=FzhP4cQfqm0&feature=plcp&context=C4d8ad68VDvjVQa1P
US Copy righ 2011
Transcribed into music
Theo em bước chân về bến mơ
Có tiếng suối reo , tiếng chim rộn rã ca
Như tiếng em , cười vui ..bên anh.
Khi xưa chúng ta còn bé thơ
Nói với nhau biết bao điều ước mơ
Sẽ đưa em về nơi xa xôi bình yên
Anh mơ đến khi mình có nhau
Với anh em sẽ quên niềm đớn đau
Ngón tay em dịu êm phím đàn rung
Sao em nỡ quên lời ước hẹn
Để anh ngày ngày ngồi ngóng chờ
Phố xưa mình anh nay đơn côi...
Đêm đêm ngắm sao thầm nhớ người
Xót xa cớ sao mình mất nhau
Tháng năm ...dần trôi...khôn nguôi niềm đau
Hôm nay bước chân về phố xưa
Nhớ dáng em mỗi khi chờ đón đưa
Lối quen ngày nào ta chung đôi
Em nay đã thôi về bến mơ
Tháng năm đã quên dần phố xưa
Lối quen ngày nào mình anh bước âm thầm.
Nguyên Thảo chơi piano bản "Phố Xưa" : http://www.youtube.com/watch?v=FzhP4cQfqm0&feature=plcp&context=C4d8ad68VDvjVQa1P
Tuesday, April 3, 2012
SECRET BLAME---TRÁCH THẦM
Nhạc và lời : Lương Nguyên Thảo US Copyright 2012
Translate in to Vietnamese : Steven Brown---đang được biên tập lại để soạn nhạc
Mắt em là - My eyes are
Ngàn ánh sao trời - a thousand stars above
Tóc em là My hair is
Dòng suối mơ tiên a dream-like stream's course
Cánh tay mềm Your soft arm
Là gối ru êm is a soft pillow
Là gối ru êm is a soft pillow
Cho tôi về Let me go home
Lạc lối chân quen lost from the familiar way
Cỏ xanh đồi Green grass on hillsides
Dưới ánh trăng vàng under the golden moonlight
Nơi ta ngồi the place where I sit
Là bức tranh mơ is a dream-like image
Gió ru đời life is lulled by the wind
Giọng nói em thơ Your poetic voice
Cho ta tìm let me seek
Một chút mộng mơ like a little dream
Rồi... nghìn trùng xa cách ...trách ai... sao đi về phương ấy - Then... a thousand leagues away
Whose to blame........why go to that place
Người ..đợi người ...mắt biếc năm xưa sao tìm hoài đâu thấy - One person waits for another
Why am I always looking for the eyes from the past but never seeing them
Đàn thôi không phím ngân the instrument doesn't resonate
Sầu lên trong mắt dâng Tearful eyes are filled with sadness
Rượu say muốn uống thêm Intoxicated, yet wanting more
Cố quên người đi... trách thầm với ai Try to forget that person........who is to secretly blame
Tóc xanh hiền gentle youth
Nay đã phai màu which has faded
Gió lên đồi The wind upon the hill
Hẹn ước năm xưa the promise of the past
Chén bôi thề the cup is covered by a vow ?????
Rồi cũng quên mau then so soon forgotten
Nhớ nhung hoài missed constantly
Mà chẳng thấy đâu but never seen
Ánh trăng tàn the moonlight fades
Gió thu ngàn the wind of a thousand autumns
Phấn thông vàng powder passes to gold ?????
Lất phất mưa ngâu Drizzle continues through the seventh lunar month
Mắt hoen sầu Eyes are marked by sorrow
Thức suốt canh thâu Awake throughout the night
Suối khô lệ A stream of dried tears
Hẹn người kiếp sau Meet that person in the next life
Nguyên Thảo edit : Chén bôi thề the cup is covered by a vow ????? -----The drink we bottom up to swear
Nguyên Thảo edit : Chén bôi thề the cup is covered by a vow ????? -----The drink we bottom up to swear
Phấn thông vàng powder passes to gold ?????____The yellow pollen grain spread over
Giọng nói em thơ Your poetic voice------Your softly voice
Cho ta tìm let me seek---------I 'll see
Một chút mộng mơ like a little dream ---------a sweety dream
Subscribe to:
Posts (Atom)